“Một lít nước mắt”
“Một lít nước mắt” là cuốn nhật kí của Kito Aya- cô gái mặc phải một căn bệnh thoái hóa lúc còn rất trẻ (chỉ mới 15 tuổi) nhưng bằng nỗ lực phi thường, cô vẫn cố gắng sống tốt đến ngày qua đời vào năm 25 tuổi.
Sinh ngày 19/7/1962 tại Nhật Bản, Aya là một cô gái giàu tình cảm và sống trong một gia đình ấm áp. Thật không may, cô mắc phải căn bệnh quái ác “Thoái hóa dây sống tiểu não” và căn bệnh bắt đầu có biểu hiện từ những năm tháng tươi đẹp nhất của đời người, thời niên thiếu. Căn bệnh làm cho người bệnh dần mất đi khả năng vận động cơ bản như đi, nói, ăn, cầm, nắm cho tới lúc bị liệt hoàn toàn, nhưng ý thức của người bệnh vẫn minh mẫn. Dù phải đối mặt với căn bệnh khó khăn nhưng Aya không bỏ cuộc mà kiên cường chiến đấu đến cùng. Cuộc sống của cô có ý nghĩa tới giây phút cô nhắm mắt mãi mãi vào ngày 23/5/1988, khi mới 25 tuổi. Cuộc đời ngắn ngủi ấy đã truyền tải nhiều thông điệp ý nghĩa đến mọi người, người thân của Aya và hàng triệu độc giả. Cuốn nhật ký “1 lít nước mắt” được thực hiện theo gợi ý của bác sĩ điều trị Yamamoto Hiroko, với mục đích ghi chép lại diễn tiến căn bệnh của Aya. Nhưng với một tâm hồn đẹp và trái tim nhạy cảm, Aya ghi chép tự nhiên những điều thường nhật và những suy nghĩ trăn trở của mình dưới góc độ một câu chuyện tự kể sinh động giàu cảm xúc.
Cuốn Nhật ký 1 lít nước mắt được xuất bản hai năm trước ngày Aya mất.
“Gia đình tôi”
Mở đầu cuốn nhật ký là dòng chữ thân thương. Aya kể về các thành viên trong gia đình mình với tình yêu ấm áp.
“Mary chết rồi.”
Dòng chữ gây tò mò và tạo ấn tượng mạnh. Aya không hề nghĩ quyển nhật ký riêng tư của mình sẽ được xuất bản cho hàng triệu độc giả, nên tất nhiên dòng chữ gây tò mò trên chỉ là vô tình. Cô chỉ viết lại những gì chân thực nhất trong cuộc sống của mình. Từ chuyện chú chó thân thương qua đời đến niềm vui bước vào tuổi mới, từ gia đình thân yêu đến những kế hoạch tương lai của bản thân, từ những nỗi buồn về tình hình học tập đến sự lo lắng về sức khỏe.
Mở đầu cuốn nhật ký là dòng chữ thân thương. Aya kể về các thành viên trong gia đình mình với tình yêu ấm áp.
“Mary chết rồi.”
Dòng chữ gây tò mò và tạo ấn tượng mạnh. Aya không hề nghĩ quyển nhật ký riêng tư của mình sẽ được xuất bản cho hàng triệu độc giả, nên tất nhiên dòng chữ gây tò mò trên chỉ là vô tình. Cô chỉ viết lại những gì chân thực nhất trong cuộc sống của mình. Từ chuyện chú chó thân thương qua đời đến niềm vui bước vào tuổi mới, từ gia đình thân yêu đến những kế hoạch tương lai của bản thân, từ những nỗi buồn về tình hình học tập đến sự lo lắng về sức khỏe.
Tự nhiên, giản dị, Aya dẫn độc giả bước vào câu chuyện của riêng cô một cách cuốn hút. Vui. Buồn. Thương. Khóc. Độc giả vui với niềm hân hoan của Aya, buồn khi Aya khóc, thương những nỗi niềm Aya trăn trở. Toàn bộ cuốn nhật ký không phải tất thảy câu chữ đều là nước mắt. Nhưng nước mắt lại thấm đẫm các trang nhật ký, từ trang này lan sang trang khác. Bởi vì biểu hiện của căn bệnh không thuyên giảm, bởi vì nỗi đau của Aya ngày một tăng, bởi vì ngày qua ngày cuộc sống khó khăn của Aya hiện rõ trên từng trang nhật ký. Thấm đẫm nước mắt bởi Aya không ít lần nói rằng cô đã “khóc đến sưng mắt”. Thấm đẫm nước mắt bởi độc giả sẽ rơi lệ cùng Aya.
Từng câu chữ chân thực cho thấy sự quái ác của căn bệnh, nó ngăn trở Aya với những ước mơ và dự định tốt đẹp. Đơn giản chỉ là bước đi thong dong trên hè phố và vào hiệu sách mua một quyển sách mình yêu thích, với Aya đó cũng là khao khát cháy bỏng. Cuộc chiến của Aya khốc liệt bởi cô hoàn toàn bị động trong mọi diễn tiến của căn bệnh, dù cô cố gắng đến đâu thì từng ngày từng giờ căn bênh vẫn lạnh lùng đưa ra những biểu hiện ngày một trầm trọng hơn. Cuộc chiến khốc liệt vì cô phải chịu những ánh nhìn kì thị của xã hội. Nhưng hơn hết, trong cuộc chiến ấy, cô có sự đồng hành của gia đình và một trái tim giàu nghị lực. Không thể không nhắc đến hình ảnh người mẹ của Aya trong cuộc chiến này. Hình ảnh một người mẹ tuyệt vời qua những lời tự sự của Aya. Chính Mẹ là người đã phát hiện ra sự khác thường trong những biểu hiện thường nhật của Aya và đi khắp nơi để tìm bác sĩ tốt cho cô. Chính Mẹ đã dạy Aya phải kiên cường và lạc quan như thế nào khi mắc căn bệnh này. Chính Mẹ đã dạy độc giả phải bình tĩnh đối mặt với đau khổ như thế nào để người xung quanh không mất niềm tin. Và Aya có Mẹ nên đã được tiếp thêm nghị lực phi thường để chiến đấu ngoan cường.
Aya vẫn mong làm được điều gì đó cho mọi người. Và cô đã viết nhật ký kể về một tâm hồn ngày càng lớn mạnh hơn trong một cơ thể mỗi ngày một yếu đi. Cô tin vào bản thân và không từ bỏ hy vọng. Dù với cô, tương lai trước mắt là một con đường mờ mịt và ngày càng thu hẹp. “Có những người mà sự tồn tại của họ giống như không khí, êm dịu, nhẹ nhàng, chỉ khi họ mất đi người ta mới nhận ra họ quan trọng nhường nào. Mình muốn trở thành một sự tồn tại như thế.”
“Vấp ngã ư? Chẳng vấn đề
Dù thế nào ta vẫn có thể đứng lên
Lúc vấp ngã hãy ngước lên nhìn trời kia
Bầu trời xanh bao la ngút ngàn tầm mắt
Có thấy nó đang mỉm cười với bạn không?
Bạn đang còn sống.”
_Trích Một lít nước mắt
Dù thế nào ta vẫn có thể đứng lên
Lúc vấp ngã hãy ngước lên nhìn trời kia
Bầu trời xanh bao la ngút ngàn tầm mắt
Có thấy nó đang mỉm cười với bạn không?
Bạn đang còn sống.”
_Trích Một lít nước mắt
Câu chuyện của Aya sau này được dựng thành phim hai lần, đã khiến hàng triệu người xem cảm động rơi lệ. Từ đó đến nay chỉ riêng ở Nhật Bản cuốn sách đã bán được hơn 1,1 triệu bản. Mới đây, đài truyền hình HTV đã trình chiếu bộ phim dài 11 tập 1 lít nước mắt; trước đó cuốn nhật ký đã được chuyển ngữ sang tiếng Việt, nhận được sự chào đón của đông đảo độc giả Việt Nam.
Nguồn: Akira
0 nhận xét:
Đăng nhận xét